Để có được những phiên bản tốt nhất, mỗi người hẳn từng trải qua những
giai đoạn sống với nhiều điều vụng dại, những thiếu sót, nhược điểm còn
đầy. Mà gọi vui đó là những phiên bản tệ nhất.
Phiên bản đó từng chỉ nhìn thành công của người khác mà không nhìn
thấy điểm mạnh đang hiện hữu trong bản thân.
Phiên bản đó từng chỉ biết tự ti mà không bao giờ đủ tự tin để làm được
những điều bản thân mong muốn.
Phiên bản đó chỉ biết lẩn tránh mà không mạnh mẽ đối mặt với những
điều xảy đến.
Phiên bản đó từng cố nắm giữ bằng mọi cách hơn là biết cách cho đi.
Từng sống thờ ơ hơn sống có trách nhiệm với các quyết định… Cho đến một
phiên bản với ti tỉ những khuyết điểm liệt kê vài trang giấy.
Cuộc đời cũng lắm thú vị, hễ khuyết bài học nào thì sẽ có những “người
thầy” đến dạy cho đến khi nào khôn ra mới thôi. Họ là những người có duyên
với chúng ta. Bao gồm cả người ân lẫn người oán. Họ đến mang theo những
câu chuyện vui buồn khác nhau, những lòng tốt lẫn sự đố kỵ, vùi dập, cả
hạnh phúc lẫn tổn thương. Đến một lúc “vật cùng tắc biến, vật cực tất phản”,
một vật hoặc một sự việc khi đi đến điểm cực độ trong giới hạn thì sẽ phản
đảo lại. Càng ở vào lúc vô vọng, thì càng trở nên tràn trề hy vọng, bật hết sức
giúp chúng ta nhìn thấy hình như phiên bản hiện tại cần phải được “nâng
cấp”.
- Thêm sáng suốt bằng việc học hỏi.
- Thêm nhìn kỹ vào vấn đề xảy đến để nhìn ra bài học trong đời.
- Thêm quan sát đa chiều, thương cho đúng, nhìn nhận cái sai và sửa.
- Thêm tu dưỡng để sống có mục đích vì mình vì người.
- Thêm phân định giá trị nào bản thân đang cần, điều gì sẽ ảnh hưởng
đến giá trị đó. - Thêm quyết đoán, cần phải thay đổi hoặc sẵn sàng từ bỏ.
- Thân cận người có ảnh hưởng tốt đến tư duy, cách sống hướng thượng.
Hạn chế gần gũi những nơi, những người tác động tiêu cực đến suy nghĩ.
Cầu nối từ phiên bản tệ nhất đến phiên bản tốt nhất không phải để sống
hơn thua, thể hiện với cuộc đời, mà đôi khi đơn giản chỉ là để nở được một
nụ cười thật sự.
Đó không phải nụ cười cơ học, cười xã giao. Mà là nụ cười an nhiên, thấu
hiểu, bừng tỉnh trong tâm trí sau tất cả những vấp ngã. Có thể gọi đó là cười
trong đau khổ từng trải. Nhưng không phải là cười trước đau khổ của người
khác. Cũng không phải là cười trong nước mắt, nén đau thương mà gượng
cười. Nó toả ra từ trong lòng. Mà hễ ai đã cười được từ trong lòng thì tự khắc
mắt, mũi, miệng, khuôn mặt họ cũng cười theo, tươi tắn theo. Cùng với đó
họ sẽ thấy cuộc đời này rất nhẹ nhàng, làm bất cứ việc gì cũng trong tâm thái
an nhàn.
Muốn cười được như vậy thì dĩ nhiên, xuất phát là từ phiên bản tệ nhất
ai cũng có. Có những điều thất bại theo cách nhìn thông thường, nhưng nó
đang giúp ta trưởng thành hơn từng chút một. Có những khiếm khuyết còn
tồn tại, nhưng quan trọng là biết mình còn cần tích luỹ vốn sống, mở lòng
đón nhận những cơ hội, thách thức.
Dù đang ở phiên bản nào, từ đầu đến cuối hãy giữ được nhân cách sống
chân thành, từ ái. Rồi trên mỗi bước đi hoàn thiện thân tâm của chúng ta,
dẫu bị xếp loại là phiên bản tệ, nhưng bản chất của nó vẫn là một phiên bản
tốt, tốt hơn, tốt hơn nữa. Giúp chúng ta cảm thấy an yên với ngay chính
những điều đang hiện hữu bên trong.
CHUYỆN CỦA SOUL