Một nhóm sinh viên, sau khi tốt nghiệp ra trường đều có công việc tốt, rủ
nhau về thăm thầy giáo cũ. Sau một hồi trò chuyện, họ bắt đầu phàn nàn về
những căng thẳng trong công việc cũng như cuộc sống.
Nghe vậy, thầy đi vào bếp và quay trở ra với một bình cà phê lớn cùng
những chiếc tách khác nhau. Chiếc bằng sứ, chiếc bằng nhựa, chiếc thuỷ tinh,
chiếc bằng pha lê, có vài chiếc tách trông rất đơn giản, nhưng cũng có cái rất
đắt tiền. Người thầy bảo các học trò tự chọn tách và rót cà phê cho mình. Sau
khi mỗi người đều đã có một tách cà phê, ông bắt đầu nói:
“Nếu chú ý, các em sẽ nhận ra điều này. Những chiếc tách đắt tiền và
đẹp đều được lấy hết, chẳng ai đụng đến những chiếc tách rẻ tiền cả. Điều
này thật bình thường vì ai chẳng muốn chọn cho mình cái tốt nhất, nhưng
điều ấy lại chính là nguồn gốc của mọi vấn đề rắc rối trong cuộc sống của
các em.
Điều mà chúng ta thực sự cần là cà phê, chứ không phải chiếc tách, nhưng
ai cũng vội vàng chọn những chiếc tách tốt nhất, rồi sau đó liếc mắt qua
người bên cạnh để xem tách của họ có đẹp hơn tách của mình không.
Bây giờ mọi người hãy suy ngẫm điều này nhé!
Cuộc sống chính là cà phê, còn công việc, tiền bạc và địa vị xã hội chính
là những chiếc tách.
Chúng là công cụ để giữ và chứa đựng cuộc sống, và không làm thay đổi
chất lượng cuộc sống chúng ta. Đôi khi, vì chúng ta cứ tập trung vào ‘chiếc
tách’, và bỏ qua việc thưởng thức hương vị cà phê mà cuộc sống tặng cho
chúng ta”.
Người hạnh phúc nhất không phải là người có tất cả những thứ tốt nhất.
Họ chỉ trân trọng mọi thứ mà họ có.
Hãy sống đơn giản,
Trao yêu thương,
Quan tâm sâu sắc
Và nói những lời đẹp đẽ.
Namo Buddhaya